Mà mỗi lần chạm bóng, khách tha hương lại khao khát tìm về
Bao được mất như có rồi tỉnh giấc
Bần thần đêm đèn vàng soi đời tóc đã hoa râm
Tháng Chạp ơi! Nỗi nhớ đã trổ buồng vào câu dặm
Phách nhịp trở về trong câu ví em trao
Thương mẹ bến chiều giặt mòn bậc nước
Loay hoay một đời giặt vào dâu bể mẹ ơi!
Tháng Chạp trở về phiên chợ xanh xao
Bao lời bán mua cà dưa lận đận
Góc nhỏ gọi mời trầu cau rối rít
Nhai đỏ mùa đông âm ấm người về
Tháng Chạp ta về tựa vào bóng núi
Vợi đi khổ đau, cay đắng, tủi hờn
Tháng chạp ta về chạm từng lối ngõ
Thơm thảo, thành tâm một nén hương trầm
Tháng Chạp ta về nép vào lòng Tết
Bồi hồi sang canh được mẹ lì xì
Tháng Chạp ta về mẹ không còn nữa
Thảng thốt giao thừa ta lì xì ta.
Nguyễn
Minh Đức
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét