MẸ
Trăng tà khuất nẻo Người đi
Con mơ dáng mẹ thầm thì chuyện xưa
Vai gầy gánh nắng gồng mưa
Mồ hôi chan bát cơm trưa mẹ và
Chân trầy chân trật đường xa
Hắt hiu đời mẹ đi qua tủi hờn
Tỉnh ra biết mẹ không còn
Rưng rưng dòng lệ lối mòn lặng im
Ngẩn ngơ con kiếm con tìm
Dấu xưa chân bấm khuất chìm đường quê
Nguyễn Xuân Long
Bây giờ mỗi khi nhớ mẹ
Trả lờiXóaMắt cay, lệ cứ trào rơi
Hết nghèo nhưng không còn mẹ
Để mà chăm sóc...Mẹ ơi !