Chạnh con nước nỗi mô côi bến bãi
Trong đục sông Nghèn, mặt mòi rào Cái
Bởi thương nhau nên dắt díu tìm về
Ta tựa ngày bình yên vào rú Bể
Nghe mưa qua rát rạt bước giang hồ
Bất chợt sấm rạch trời như dấu hỏi
Câu trả lời có rơi xuống dòng không?
Ta nhớ nắng từ rú Bờng rọi tới
Thương lục bình vỡ mộng giữa dòng trôi
Thương mẹ đồng chiều bộn bề rơm rạ
Thương cha ngõ sâu đom đóm lập lòe
Thương người vẫn còn xa xứ
Câu dặm nào chở che
Ta dâng nén nhang tạ ơn trời đất
Hình quê hương đắp bồi từ nếp nghĩ tiền nhân
Ơn Cửa Sót cho ta về nương náu
Trước những cơn chớp bể mưa nguồn
Nguyễn
Minh Đức
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét