Cháu ra tảo mộ ông bà
Ngày hai tám tết...vỡ òa ngoại ơi
Hai phần mộ đứng đơn côi
Cũ càng chẳng biết đất trời vào xuân....!!!
Cỏ hoang hiu hắt bần thần
Chân nhang mục rũa phai tàn cỏ hoa
Vòng quanh nấm mộ người qua
Dấu chân giẫm nát,tựa nhòa nghĩa nhân
Ông bà ơi! Chốn nhân gian
Cháu con xa cách đời chan mỏi mòn
Mẹ là phận gái...dâu con
Đứt duyên từ thuở con còn ấu thơ
Mộ ông bà ở cách xa
Mẹ con yếu gối...ngoại à...trách chăng
Cháu con đâu giám phũ phàng
Vẫn còn bỏ lỡ ngỡ ngàng nhân tâm...
Đêm tàn đã chớm mùa xuân
Cháu ra tảo mộ muôn phần xót xa
Thân giờ cũng kiếp mẹ cha
Sau này phận cháu...cũng là mộ thôi
Rưng rưng cháu đứng giữa đời
Nén nhang mời ngoại...đất trời.... rưng rưng
Nguyễn
Đình Hạnh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét