Thứ Hai, 26 tháng 3, 2018

THẠCH KHÊ

Em ở khe Bắc, anh ở khe Biền
Tuổi thơ ta lớn lên cùng động Tràm động Phủ
Chợ Mới quạnh người mẹ tất tả ngược xuôi
Nghèo đói len qua ngày ba tháng tám

Em ở khe Bắc, anh ở khe Biền
Hai dòng nước chảy qua cát bỏng
Mát những Hồ Sen, Ông Chính, Mục Đồng
Gửi đục trong về với Long Giang
  
Ta lớn lên cùng điệu hò Nam Khê mộc mạc
Pha dịu những cơ cầu, thương khó tháng năm
Dáng mẹ áo nâu chùa Tran, đền Sắc
Năn cửa Đền rơn rợn những đêm mưa
  
Ơi tuổi thơ ta như con cá lang thang
Hết những bàu Đình, bàu Tròn, bàu Tác
Cứ mênh mang đến bàu Hiểm bàu Bàng
Gọi nhau về bàu Cựa râm ran...

 Về đâu quê ơi Phong Phú ngày xưa cũ
Những Phủ trong Phủ ngoài, Quan Đại , Quan Mai…
Trương Quốc Dụng, Nguyễn Tôn Tây, Dương Khuông, Bùi Thố…
Vàng son in bóng đất này

 Những khát vọng xây nên tên xứ sở
Đây Phúc Lan, Tân Hương, Long Tiến, Tây Hồ…
Từ nụ mầm khổ đau mơ về Long Phúc
Dẫu nghèo nàn vẫn ước vọng Thanh Cao
  
Những cánh đồng, mảnh vườn, lối xóm
Nơi nào in dấu tổ tiên
Đồng vọng tháng ba dưa gang, dưa chuột
Ngọt mát dưa lê, cay đắng thuốc lào
  
Con xa quê tìm kiếm những chân trời
Trong khoảng lặng mưu sinh nhớ về quê cũ
Chưa đi hết tên làng tên xóm
Mắt bỗng cay xè vị ớt quê ơi

 Con sẽ về với quê mẹ của con
Không thể mãi tha hương phận chuồn cánh mỏng
Lòng khấp khởi giục con về xứ sở
Một mênh mang khi qua bến Thạch Đồng
                 Nguyễn Minh Đức
           hội viên HVHNT Hà Tĩnh



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét